Một gian nhà trống vắng, chỉ còn lại hai bóng người vào ra. Đàn con thơ ngày nào đã lớn, chúng đã cất cánh bay theo cuộc đời.Đợi chờ gì khi chúng là niềm hy vọng, niềm tự hào của cả một gian nhà. Ta sống là để đền đáp niềm tự hào ấy. Ta sống là để báo công sinh thành, dưỡng dục của mẹ cha. Để không còn nữa cảnh hai người đơn độc trong căn nhà nhỏ. Ta Sẽ Trở Về !
Điện Biên _ Niềm Kiêu Hãnh Thế Gian.

Thứ Tư, 11 tháng 4, 2012

Muỗi

Dạo này khí trời chuyển giao mùa, nên cảm thấy nóng nực hơn, muỗi cũng nhiều hơn. Chi chít những con muỗi vo ve bên tai trong từng giấc ngủ. Đã mấy đêm mình mất ngủ vì chúng. Nhiều khi không chịu được phải dậy để bật điện lên. Nhưng không giảm bớt đi bao nhiêu. Cuối cùng mình chọn giải pháp bỏ màn... Thế là ngủ ngon.. hì hì.  
Ảnh: My.opera.com



Đêm buốt lạnh 
Muỗi giăng 
bỏ vết thương chưa lành 
Say giấc nồng dở dang. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét