Một gian nhà trống vắng, chỉ còn lại hai bóng người vào ra. Đàn con thơ ngày nào đã lớn, chúng đã cất cánh bay theo cuộc đời.Đợi chờ gì khi chúng là niềm hy vọng, niềm tự hào của cả một gian nhà. Ta sống là để đền đáp niềm tự hào ấy. Ta sống là để báo công sinh thành, dưỡng dục của mẹ cha. Để không còn nữa cảnh hai người đơn độc trong căn nhà nhỏ. Ta Sẽ Trở Về !
Điện Biên _ Niềm Kiêu Hãnh Thế Gian.

Thứ Năm, 16 tháng 2, 2012

Một chuyến đi ...

Có những chuyến đi không hề báo trước, chỉ là ngẫu hứng và cả đám đi bụi, thế thôi. Rồi sẽ đến lúc nhớ thật nhiều những tháng ngày cuối cùng của đời sinh viên này. có những cảm xúc ko thể nói thành lời, có những niềm vui khó tả, và có những khoảnh khắc mà không chiếc máy ảnh nào chụp lại được, đơn giản bởi những khoảnh khắc đó đã in đậm vào trong tâm hồn ta.... 
Chuyến đi chiều nay cũng thế, chỉ là một ý nghĩ lúc gặp nhau ở trường. Vậy mà nó trở thành một chuyến đi vui vẻ. 


đền thờ Hai Bà Trưng ở Vĩnh Phúc 

Chụp ảnh 


bên mỏm đá 

rồi đi hồ Đại Lải 


một bãi đất ven hồ 

các bạn gái  trong lớp 

chuẩn bị kết thúc chuyến đi... 


cái này mh` ko chụp chứ. tiên sư thằng cầm máy ảnh đi chụp lung tung quá đi ....