Một gian nhà trống vắng, chỉ còn lại hai bóng người vào ra. Đàn con thơ ngày nào đã lớn, chúng đã cất cánh bay theo cuộc đời.Đợi chờ gì khi chúng là niềm hy vọng, niềm tự hào của cả một gian nhà. Ta sống là để đền đáp niềm tự hào ấy. Ta sống là để báo công sinh thành, dưỡng dục của mẹ cha. Để không còn nữa cảnh hai người đơn độc trong căn nhà nhỏ. Ta Sẽ Trở Về !
Điện Biên _ Niềm Kiêu Hãnh Thế Gian.

Thứ Sáu, 29 tháng 6, 2012

2 đoạn thơ mới...

1. 


một thú vui tao nhã 
buông cần lúc chiều tà 
nhiều khi chẳng cần cá 
ngắm trời đất bao la 
có mây trời, ao nước, 
và rặng núi xa xa


2. 

 

bắt nắng về chơi 
vần mây, trêu gió 
chọt lét ông trời...


--
01697719211
http://kienhoxuan.blogspot.com/