Một gian nhà trống vắng, chỉ còn lại hai bóng người vào ra. Đàn con thơ ngày nào đã lớn, chúng đã cất cánh bay theo cuộc đời.Đợi chờ gì khi chúng là niềm hy vọng, niềm tự hào của cả một gian nhà. Ta sống là để đền đáp niềm tự hào ấy. Ta sống là để báo công sinh thành, dưỡng dục của mẹ cha. Để không còn nữa cảnh hai người đơn độc trong căn nhà nhỏ. Ta Sẽ Trở Về !
Điện Biên _ Niềm Kiêu Hãnh Thế Gian.

Thứ Tư, 11 tháng 5, 2011

Những bức ảnh về quê nhà


Công cha như núi Thái Sơn
My Parents

Ngày xưa ...

Nhà


Chùm Ảnh quê hương

Mái nhà yên ấm
Vườn rau ..

Vs Ao cá ...
Căn nhà nhỏ bé
Ngõ nhỏ, phố nhỏ, nhà tôi ở đó ....
Nhà củi
Bố ...
Vs Mẹ ...
em tui
Vs... Tui


Quê Hương

 Đỗ Trung Quân 

Quê hương là gì hả mẹ
Mà cô giáo dạy hãy yêu?
Quê hương là gì hả mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều?

Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay

Quê hương là con diều biếc
Tuổi thơ con thả trên đồng
Quê hương là con đò nhỏ
Êm đềm khua nước ven song

Quê hương là cầu tre nhỏ
Mẹ về nón lá nghiêng che
Là hương hoa đồng cỏ nội
Bay trong giấc ngủ đêm hè

Quê hương là đêm trăng tỏ
Hoa cau rụng trắng ngoài thềm
Tiếng ếch râm ran bờ ruộng
Con nằm nghe giữa mưa đêm

Quê hương là bàn tay mẹ
Dịu dàng hái lá mồng tơi
Bát canh ngọt ngào tỏa khói
Sau chiều tan học mưa rơi

Quê hương là vàng hoa bí
Là hồng tím giậu mồng tơi
Là đỏ đôi bờ dâm bụt
Màu hoa sen trắng tinh khôi

Quê hương mỗi người đều có
Vừa khi mở mắt chào đời
Quê hương là dòng sữa mẹ
Thơm thơm giọt xuống bên nôi

Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người.

Hạnh phúc – như tôi nghĩ


Có những buổi chiều tôi đạp xe trên phố, và chợt suy nghĩ về cái điều mà người ta gọi là hạnh phúc. Tôi chưa đọc thực sự một cuốn sách nào viết về hạnh phúc cả, nhưng với tôi, với những gì tôi đã có và ước mơ, với những gì tôi đang nỗ lực để hướng đến. Hạnh phúc với tôi chỉ là những điều giản đơn.
Một cuộc sống bình yên, giản dị. Hay một cuộc sống đủ đầy về vật chất, tiền tài. Mà cũng có thể lắm, đó là được là mọi người biết đến, tức là nổi tiếng đấy mà. Và còn nhiều nhiều nữa. Nhưng với tôi, đầu tiên, hạnh phúc là được tồn tại trên cõi đời này. Được hiện diện trên cõi trần này với tư cách là một con người. Cũng có gia đình, có bố mẹ, ông bà, anh em, cô dì chú bác, bạn bè…. Thứ nữa là tôi cũng có một cái tên, đơn giản là chỉ để gọi như bao người khác – Hồ Xuân Kiên.
Bước vào đời, ai cũng có những sở thích, sở trường riêng cũng như mỗi người đều có một số phận riêng của họ. Với tôi, những lúc ngắm cảnh thanh bình nơi quê nhà, những lúc lang thang ngoài phố, những lúc tán gẫu với bạn bè bên chầu bia, chén trà, hay đơn gian là có những phút “tự nhìn lại mình” ngâm nga mấy câu thơ. Cũng đủ để cảm thấy cuộc sống này thật có ý nghĩa.

Mỗi Ngày Tôi Chọn Một Niềm Vui

Mỗi Ngày Tôi Chọn Một Niềm Vui

Nhạc & Lời : Trịnh Công Sơn

Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui
Chọn những bông hoa và những nụ cười
Tôi nhặt gió trời mời em giữ lấy
Để mắt em cười tựa lá bay

Mỗi ngày tôi chọn đường mình đi
Đường đến anh em đường đến bạn bè
Tôi đợi em về bàn chân quen quá
Thảm lá me vàng lại bước qua

Và như thế tôi sống vui từng ngày
Và như thế tôi đến trong cuộc đời
Đã yêu cuộc đời này bằng trái tim của tôi

Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui
Cùng với anh em tìm đến mọi người
Tôi chọn nơi này cùng nhau ca hát
Để thấy tiếng cười rộn rã bay

Mỗi ngày tôi chọn một lần thôi
Chọn tiếng ru con nhẹ bước vào đời
Tôi chọn nắng đầy, chọn cơn mưa tới
Để lúa reo mừng tựa vẫy tay

Và như thế tôi sống vui từng ngày
Và như thế tôi đến trong cuộc đời
Đã yêu cuộc đời này bằng trái tim của tôi

Mỗi ngày tôi chọn ngồi thật yên
Nhìn rõ quê hương, ngồi nghĩ lại mình
Tôi chợt biết rằng vì sao tôi sống
Vì đất nước cần một trái tim !

Hôm nay trên lớp, thầy giáo có nói về chủ nghĩa yêu nước. Rằng nó là gì và nó có nguồn gốc từ đâu. Có rất nhiều cụm từ nói về nguồn gốc của chủ nghĩa yêu nước như: nền văn minh lúa nước, lịch sử đấu tranh chống giặc ngoại xâm, và các thiết chế xã hội mà ở đây là Gia đình – Làng – Nước. Nhưng đó là nguồn gốc của chủ nghĩa yêu nước.
Hiện nay, đất nước đã có nhiều biến đổi, thế giới cũng xoay chuyển không ngừng. Liệu khái niệm về lòng yêu nước của dân ta có đổi thay? Tất nhiên mỗi người có thể nói mình yêu nước, và cái cách mà họ thể hiện lòng yêu nước của bản thân sẽ khác nhau. Từ vĩ mô, kiểu như vì dân, vì nước sẵn sang hi sinh thân mình, hay có thể vi mô hơn tý chút, kiểu như xả rác đúng nơi quy định, bảo vệ các giá trị văn hóa truyền thống.
Nhưng có lẽ tôi thích cách nói của cố Nhạc Sĩ Trịnh Công Sơn hơn, 
“Tôi chợt biết rằng vì sao tôi sống
Vì đất nước cần một trái tim !”
Đơn giản là như thế !