ta đi mãi con đường mòn nhỏ
mãi một mình cũng hóa thành quen
khi cúi xuống, có lúc lại nhìn lên
lối rẽ đông người cũng có kẻ
lén mỉm cười những lúc bước ngang.
ta đi mãi trong những chiều bé nhỏ
ai không biết vẫn tưởng rằng ta có ...
nhưng đâu biết trên đường về lẻ bóng
trái tim này vẫn đuổi những hư vô,
theo vơ vẩn bên dòng thơ tình ái.
và ta say, ngay trong giờ phiêu lãng
bi thuốc lào ở một chốn ven đường
chén rượu ngọt của người bạn hữu
vại bia tròn và những con mực khô,
và ta say, để nhớ mãi phút say.
mãi một mình cũng hóa thành quen
khi cúi xuống, có lúc lại nhìn lên
lối rẽ đông người cũng có kẻ
lén mỉm cười những lúc bước ngang.
ta đi mãi trong những chiều bé nhỏ
ai không biết vẫn tưởng rằng ta có ...
nhưng đâu biết trên đường về lẻ bóng
trái tim này vẫn đuổi những hư vô,
theo vơ vẩn bên dòng thơ tình ái.
và ta say, ngay trong giờ phiêu lãng
bi thuốc lào ở một chốn ven đường
chén rượu ngọt của người bạn hữu
vại bia tròn và những con mực khô,
và ta say, để nhớ mãi phút say.