Một gian nhà trống vắng, chỉ còn lại hai bóng người vào ra. Đàn con thơ ngày nào đã lớn, chúng đã cất cánh bay theo cuộc đời.Đợi chờ gì khi chúng là niềm hy vọng, niềm tự hào của cả một gian nhà. Ta sống là để đền đáp niềm tự hào ấy. Ta sống là để báo công sinh thành, dưỡng dục của mẹ cha. Để không còn nữa cảnh hai người đơn độc trong căn nhà nhỏ. Ta Sẽ Trở Về !
Điện Biên _ Niềm Kiêu Hãnh Thế Gian.

Thứ Ba, 5 tháng 11, 2013

mọi thứ mới chỉ bắt đầu



mọi thứ mới chỉ bắt đầu
nhưng anh tin vào điều đó
dù không xa nhưng chẳng thể quá gần
cuộc đời không như những cơn mơ
chỉ để đêm về chờ đợi

phía trước đôi ta còn nhiều điều chờ đợi
như con đường hôm qua anh đi đến
những gập ghềnh, làn bụi phủ mờ xe
và những lối rẽ không ngờ tới
nhưng anh vẫn vượt qua, vẫn đi đến
vì đơn giản nơi đó có một người

dẫu còn nhiều điều phải nói về nhau
ai cũng đã từng trải, có đớn đau
vết hằn con tim, vết thương lòng
dĩ vãng phôi pha, tự nhiên sẽ mất
nếu thật lòng thấy đến được với nhau
mọi thứ mới chỉ bắt đầu
như tia nắng buổi đầu sau chuỗi ngày mưa sa
như cơn mưa rào sau những ngày nắng hạn
còn nhiều việc phải làm
bỏ qua sự khác nhau nhỏ bé
anh tin bằng trái tim nhiệt huyết tuổi trẻ
bằng những điều giản dị của em thôi
những giấc mơ bé nhỏ: một mái nhà, một tình yêu
lũ trẻ ngân nga câu ca ta tự dạy
nguệch ngoạc nét bút chúng vẽ mẹ vẽ cha
phía trước còn xa như đoạn đường anh đã tới
đi một mình mà về có cả đôi
mọi thứ mới bắt đầu và anh tin vào điều đó

KHX, 2013