Một gian nhà trống vắng, chỉ còn lại hai bóng người vào ra. Đàn con thơ ngày nào đã lớn, chúng đã cất cánh bay theo cuộc đời.Đợi chờ gì khi chúng là niềm hy vọng, niềm tự hào của cả một gian nhà. Ta sống là để đền đáp niềm tự hào ấy. Ta sống là để báo công sinh thành, dưỡng dục của mẹ cha. Để không còn nữa cảnh hai người đơn độc trong căn nhà nhỏ. Ta Sẽ Trở Về !
Điện Biên _ Niềm Kiêu Hãnh Thế Gian.

Thứ Bảy, 7 tháng 5, 2011

Tản mạn về chè

Người ta uống chè, đâu phải là tự nhiên đâu. Cái vị đắng, vị chát, vị ngọt, hương thơm trong cuộc sống dường như đều có trong chè cả. Ấy là khi uống, ta cảm nhận được cuộc đời, ta nếm trải được những thăng trầm của cuộc sống, những thất bại, gian nan ta đã trải qua để có được cái gọi là thành công cho riêng mình.
Thưởng thức một chén chè, ta có thể thấy được vị chát của gian nan, vị đắng của thất bại, vị ngọt của thành công, hương thơm của lòng nhân ái. Ban đầu, đó sẽ là vị đắng chát, nhưng cái đọng lại trong một chén chè ngon vẫn là vị ngọt sâu lắng của thành công. Phải chăng đó cũng là quy luật cuộc đời.
Vậy thôi, ta hãy nâng chén chè nóng lên và cảm nhận. Nhưng có lẽ ta tự pha một ấm chè thơm, cùng người bạn tri kỷ thưởng thức, thì có lẽ tuyệt vời hơn cả
Nhưng cũng có lúc, một mình ta với ấm chè, nhiều lúc cũng đem lại nhưng cảm xúc đặc biệt, ta ngẫm lại cuộc đời ta, để phấn đấu, để sống và để uống chè….

Xuân Kiên
7-5-2011