Một gian nhà trống vắng, chỉ còn lại hai bóng người vào ra. Đàn con thơ ngày nào đã lớn, chúng đã cất cánh bay theo cuộc đời.Đợi chờ gì khi chúng là niềm hy vọng, niềm tự hào của cả một gian nhà. Ta sống là để đền đáp niềm tự hào ấy. Ta sống là để báo công sinh thành, dưỡng dục của mẹ cha. Để không còn nữa cảnh hai người đơn độc trong căn nhà nhỏ. Ta Sẽ Trở Về !
Điện Biên _ Niềm Kiêu Hãnh Thế Gian.

Thứ Ba, 1 tháng 5, 2012

Những hình ảnh đầu tiên khi KHX trở về mái nhà thân yêu...

Phù phù.... Sau nhiều giờ đồng hồ, chính xác là 11 tiếng ngồi trên xe. cuối cùng chuyến xe khách tuyến Hà Nội - Điện Biên cũng mang mình về được với mảnh đất Mường Ảng thân yêu...
Xuống xe trong lúc đứng chờ bố ra đón, chụp mấy kiểu chơi. lúc ấy là khoảng hơn 4h sáng. 

trường tiểu học mình học ngày xưa... giờ đã được xây mới rùi 

một khẩu hiệu ven đường cạnh cổng trường tiểu học... 

bố mình đã ra đón rùi... 

Về nhà, lại chụp... ăn sáng xong. Đi kéo vài xe đất mà trời nắng... vã hết mồ hôi. về nghỉ... post ảnh chụp lúc sáng... 

Ngõ ...

và ao... giờ đã tát cạn nước... 

vừa nghe đài vừa đào đất ... 

bố... 

ao nhà mình bây giờ... 

lâu lắm mới đun bếp củi... 

bình minh phía trước hàng cây... 

nhím!!!!!!! 

khung cảnh thân yêu... 
là mái ấm gia đình