Một gian nhà trống vắng, chỉ còn lại hai bóng người vào ra. Đàn con thơ ngày nào đã lớn, chúng đã cất cánh bay theo cuộc đời.Đợi chờ gì khi chúng là niềm hy vọng, niềm tự hào của cả một gian nhà. Ta sống là để đền đáp niềm tự hào ấy. Ta sống là để báo công sinh thành, dưỡng dục của mẹ cha. Để không còn nữa cảnh hai người đơn độc trong căn nhà nhỏ. Ta Sẽ Trở Về !
Điện Biên _ Niềm Kiêu Hãnh Thế Gian.

Thứ Năm, 22 tháng 3, 2012

Đêm Hà Nội

Công viên Hòa Bình - Ảnh: KHX



Hà Nội là đêm chẳng bao giờ vắng cả 
Cuộc chiến mưu sinh, cuộc chơi vội vã 
Hà Nội là đêm chẳng khúc quanh nào tối 
Khi mọi số phận được phơi bày... 


Hà Nội là đêm của bao nghiệt ngã 
Những chuyến đi xa sau lần lạnh giá 
Tiếng rao đêm bội bạc của cuộc đời 
Ghế đá co ro được kiếp người... 


Hà Nội là đây! Đường về thẳng tắp 
Và "Cơ Động" thấy người là bắt 
Hà Nội là đây, dòng người sa đọa 
Hà Nội là đây, lắm kẻ xa hoa... 


Kiên Hồ