Một gian nhà trống vắng, chỉ còn lại hai bóng người vào ra. Đàn con thơ ngày nào đã lớn, chúng đã cất cánh bay theo cuộc đời.Đợi chờ gì khi chúng là niềm hy vọng, niềm tự hào của cả một gian nhà. Ta sống là để đền đáp niềm tự hào ấy. Ta sống là để báo công sinh thành, dưỡng dục của mẹ cha. Để không còn nữa cảnh hai người đơn độc trong căn nhà nhỏ. Ta Sẽ Trở Về !
Điện Biên _ Niềm Kiêu Hãnh Thế Gian.

Thứ Sáu, 8 tháng 6, 2012

Tự mình viết vài dòng chơi...

Lâu lắm rồi không viết cái gì đó, cảm xúc nhiều khi không còn được như trước. Có hai thằng bạn về nhà mình chơi, nhân đó mình mới đi các nơi của quê mình. Không thì còn lâu mới đi được. Được đi nhiều cũng thích nhưng đi bằng tiền của mình mới là đi…. 
Và hôm nay thì bạn mình về rồi. 
Cũng buồn buồn, ở nhà một mình, ngày mưa ngày nắng..., 
Đọc sách, nghe nhạc, xem phim... vài hôm nữa lại về HN rồi... hjx hjx