Một gian nhà trống vắng, chỉ còn lại hai bóng người vào ra. Đàn con thơ ngày nào đã lớn, chúng đã cất cánh bay theo cuộc đời.Đợi chờ gì khi chúng là niềm hy vọng, niềm tự hào của cả một gian nhà. Ta sống là để đền đáp niềm tự hào ấy. Ta sống là để báo công sinh thành, dưỡng dục của mẹ cha. Để không còn nữa cảnh hai người đơn độc trong căn nhà nhỏ. Ta Sẽ Trở Về !
Điện Biên _ Niềm Kiêu Hãnh Thế Gian.

Thứ Sáu, 11 tháng 10, 2013

NGỌN NÚI LỬA PHỦ ĐẦY TUYẾT

                                      Nghiêng mình trước hương hồn Đại tướng

trời mùa thu se lạnh
chứa đầy nỗi tang thương
mới nghe đã thấy bàng hoàng
chỉ biết nghiêng mình
gọi tên: Đại tướng
dẫu biết sinh tử là lẽ thường
mà lòng vẫn nặng nỗi đau thương
nghe tin Người mất, lòng đau nhói
đặt bàn tay nơi ngực trái. Nghiêng mình
tiếc thương

làm sao kể hết chiến công
tầm vóc Người
không sử gia nào viết nổi
trận Điện Biên chấn động địa cầu
đưa tên Người trở thành huyền thoại

Người chiến sĩ ấy
như ngọn núi lửa phủ đầy tuyết
với trái tim đầy nhiệt huyết
bên trong phong thái kiên cường
như chim đại bàng bay về nơi vô tận
tên tuổi Người sống mãi
trong trái tim mỗi người Việt Nam

Hồ Xuân Kiên, Tháng 10/2013