Một gian nhà trống vắng, chỉ còn lại hai bóng người vào ra. Đàn con thơ ngày nào đã lớn, chúng đã cất cánh bay theo cuộc đời.Đợi chờ gì khi chúng là niềm hy vọng, niềm tự hào của cả một gian nhà. Ta sống là để đền đáp niềm tự hào ấy. Ta sống là để báo công sinh thành, dưỡng dục của mẹ cha. Để không còn nữa cảnh hai người đơn độc trong căn nhà nhỏ. Ta Sẽ Trở Về !
Điện Biên _ Niềm Kiêu Hãnh Thế Gian.

Thứ Hai, 26 tháng 12, 2011

phây búc ....


có tiếng gà gáy đâu đây
giữa chốn thị thành nhiều cạm bẫy
và nỗi lo cơm áo mỗi ngày
đâu để cho tâm hồn thanh thản

dường như gà gáy đâu đây
báo hiệu rằng màn đêm đã tắt
ánh bình minh vực dậy sau lưng
để ngày mới chìm vào giấc mộng

phải tiếng gà gáy khi xưa
thủa ấu thơ, mái ấm gia đình
những ngày chăn trâu cắt cỏ
để bây giờ phây búc giữa đêm khuya

phải tiếng gà gáy bên tai
ngày ta còn nghe tiếng em ngọt
lời thề hứa cho trọn tương lai
để bây giờ phây búc suốt đêm khuya

phải cuộc đời là những đổi thay
như phây giờ thay giao diện mới
dù chưa quen nhưng vẫn dùng mỗi ngày
như lúc em đi ta vẫn cứ yêu đời ...