Một gian nhà trống vắng, chỉ còn lại hai bóng người vào ra. Đàn con thơ ngày nào đã lớn, chúng đã cất cánh bay theo cuộc đời.Đợi chờ gì khi chúng là niềm hy vọng, niềm tự hào của cả một gian nhà. Ta sống là để đền đáp niềm tự hào ấy. Ta sống là để báo công sinh thành, dưỡng dục của mẹ cha. Để không còn nữa cảnh hai người đơn độc trong căn nhà nhỏ. Ta Sẽ Trở Về !
Điện Biên _ Niềm Kiêu Hãnh Thế Gian.

Thứ Hai, 6 tháng 2, 2012

Mường Ảng - nơi tôi ở ...

sân nhà vào sáng sớm 

bờ ao... 

nhím 

đàn nhím 

hai con lợn nuôi để thịt tết 

mái nhà 

tổ chim bồ câu 

ao cá 

chụp từ cổng vào 

một góc bờ ao 


đường vào nhà tôi 

bố và em gái đánh tiết canh... tôi chụp ảnh ...

và bữa cơm trưa 

mẹ tôi bắt gà để thịt ... 

chiều buông 

hoàng hôn trên mái nhà...  

và hàng cây 

thịt lợn 

lọc thịt 

cà phê ra hoa sớm 

cho nhím ăn ... 

lá su hào ... 


nhím chơi đùa với quả bưởi 

ảnh chụp giữa trưa 

uống rượu...

đừng nghe lòng cay đắng
ở ngoài chuyện xa xăm
đừng nghe lòng quặn thắt
ở ngoài chuyện thế gian

đường đi dù có nhiều sỏi đá
vẫn có chén rượu ở bên ta
hãy cạn đi, người bạn trẻ
và say xưa cùng với bạn hiền.