Một gian nhà trống vắng, chỉ còn lại hai bóng người vào ra. Đàn con thơ ngày nào đã lớn, chúng đã cất cánh bay theo cuộc đời.Đợi chờ gì khi chúng là niềm hy vọng, niềm tự hào của cả một gian nhà. Ta sống là để đền đáp niềm tự hào ấy. Ta sống là để báo công sinh thành, dưỡng dục của mẹ cha. Để không còn nữa cảnh hai người đơn độc trong căn nhà nhỏ. Ta Sẽ Trở Về !
Điện Biên _ Niềm Kiêu Hãnh Thế Gian.

Chủ Nhật, 13 tháng 10, 2013

tình yêu


lời em hứa một lần rồi sẽ quên
lời anh hứa sẽ thoáng qua bên thềm
chuyện tình yêu đâu chỉ là đôi lứa
lấy nhau về là sẽ ở bên nhau

có thứ tình yêu đã bền lâu
có thứ tình yêu vừa chớm nở
ân tình một chút cũng đủ đau
khi vừa lỡ dở nỗi sầu đã mang

chẳng ai cam chịu cảnh khó khăn
ngồi nhìn nhau, nhờ vả cha mẹ
chẳng mấy ai sống dễ dàng
cũng một phần, nhưng không phải cơ chế

dám yêu là đã dám lo toan
bên nhau ý hợp tâm đầu
dám vì nhau mà sống cho nhau

mùa đông


anh biết mùa đông đôi khi không còn lạnh
đường về nhẹ hơn lúc mình anh
có em sẻ chia bao cay đắng
khoảng cách giàu nghèo cũng mong manh.