Một gian nhà trống vắng, chỉ còn lại hai bóng người vào ra. Đàn con thơ ngày nào đã lớn, chúng đã cất cánh bay theo cuộc đời.Đợi chờ gì khi chúng là niềm hy vọng, niềm tự hào của cả một gian nhà. Ta sống là để đền đáp niềm tự hào ấy. Ta sống là để báo công sinh thành, dưỡng dục của mẹ cha. Để không còn nữa cảnh hai người đơn độc trong căn nhà nhỏ. Ta Sẽ Trở Về !
Điện Biên _ Niềm Kiêu Hãnh Thế Gian.

Thứ Bảy, 3 tháng 3, 2012

Hưng Yên... một ngày mưa gió !!!


qua phà 


bên nghĩa trang liệt sỹ 


lễ hội Chử đồng tử - Tiên dung 


Lên Đồng... 

Phải chăng Tây Sa là công chúa 
Đem giọt nước mắt vương gió trần