Một gian nhà trống vắng, chỉ còn lại hai bóng người vào ra. Đàn con thơ ngày nào đã lớn, chúng đã cất cánh bay theo cuộc đời.Đợi chờ gì khi chúng là niềm hy vọng, niềm tự hào của cả một gian nhà. Ta sống là để đền đáp niềm tự hào ấy. Ta sống là để báo công sinh thành, dưỡng dục của mẹ cha. Để không còn nữa cảnh hai người đơn độc trong căn nhà nhỏ. Ta Sẽ Trở Về !
Điện Biên _ Niềm Kiêu Hãnh Thế Gian.

Thứ Năm, 8 tháng 11, 2012

Về chuyện VN số 1 về Cafe...

Lâu lắm mới viết bài cho blog này đươc. Có nhiều lý do để mình làm điều đó. Lập một blog khác, để không ai biết mình. Mọi thứ vẫn im lặng. Có thể chứ!!!  Hơn nữa mình về nhà rồi, tận Điện Biên xa xôi. Chỉ có núi rừng heo hút. Sương mù giăng kín mỗi sáng thức dậy. Nhưng yên bình, và thanh thoát hơn. 
Cà phê, nhà mình trồng cà phê cho nên hơi bận bịu chút. Nhưng mình vẫn cố gắng lên mạng đều đều mỗi tối để check tin tức. Từ hôm được tin cà phê Việt Nam xuất khẩu số 1 thế giới. Mình buồn chán và thất vọng vô cùng. Và  mất dần niềm tin vào lãnh đạo Đảng và Nhà nước. Vì sao ư! bài học lúa gạo còn đó, số 1 nhưng giá cà phê mua trong dân (tức nhà mình bán ra đó) giảm tệ hại, mọi năm bình bình từ 40-50. Thế mà năm nay không vượt nổi 35 ngàn/ 1kg cà phê trấu khô. 
Thất Vọng. 

Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2012

Xem tivi...

Đang xem "Chúng tôi là chiến sĩ" trên vtv3, nghe bài phiên chợ ngày xuân. Chợt nhớ ngày xưa, hồi năm đầu lớp mình tập văn nghệ, Thuận Chíp hát mới hay làm sao, hơn cái cậu bộ đội hát trên tivi nhiều. Phải chăng lên tivi toàn đồ đểu??? 

Hoặc giả dối, hoặc nói quá lên. Bật tivi giờ chả có gì đãng xem, ngày xưa còn có bóng đá, còn bây giờ - nhà mh không có Truyền hình cáp - nên chả có gì đáng xem , trừ vài bộ phim của bọn tàu khựa... 

Thứ Tư, 26 tháng 9, 2012

Vâng. Lại là công việc....


hành trình xin việc quả thật là không hề đơn giản. lang thang qua những chỗ nộp hồ sơ, chỉ duy một gợi ý khả quan nhất là lên huyện mới cách nhà mình 120km.
còn những chỗ khác thì rất khó khăn, cơ chế, chế độ, sự sách nhiễu quả là nhiều điều để nói.
một là 5c, hai là money, mà hai loại này đều rất liên quan đến nhau.
cũng do đi lang thang nhà các quan mới biết, nhà các quan rất chi là sang trọng, cho dù họ chỉ là những "công chức" đơn thuần, với mức lương "không bao giờ" có thể đủ để họ sắm như vậy được, chỉ có thể là quà tặng.

Thứ Sáu, 21 tháng 9, 2012

Tại chức, liên thông và Chính quy

Ôi... bây giờ thì mình biết cái lợi của Tại chức và Liên thông rồi.
Kết quả là mình phải chật vật để bon chen với chúng nó...
==>> cái hại của những loại Chính quy ngu dốt như mình....

Góc nhìn cuộc sống: Đồng hồ đo km cuộc đời



Một số người nói cuộc đời là một đại lộ. 

Đó cũng là một ý hay để nhìn về cuộc đời. Tôi tưởng tượng tôi đang chạy trên con đường của cuộc đời tôi với vận tốc 60 dặm/giờ. Mỗi phút đi được một dặm. Ước chừng tôi sống trên đại lộ ấy khoảng 12.500.000 phút, có nghĩa là đồng hồ đo km của tôi sẽ có thể đọc 12.500.000 dặm.

Tôi tự hỏi có bao nhiêu dặm tôi dùng để nhìn ngắm con đường, hay dùng để nhìn ra cửa sổ. Tôi tự hỏi có bao nhiêu dặm tôi dùng để nhìn vào kiếng chiếu hậu và không quan tâm tôi đang chạy nhanh đến thế nào.

Tôi tự hỏi có bao nhiêu dặm tôi lái xe qua các vòng xoay, và bao nhiêu lần tôi phớt lờ các biển báo giao thông – dù chúng vẫn luôn tồn tại ở đấy… Tôi tự hỏi có bao nhiêu dặm tôi không thể cầm lái vì quá say và… bao nhiêu vụ tai nạn mà tôi đã gây ra…

Tôi tự hỏi có bao nhiêu dặm tôi cảm thấy đáng tiếc cho chính mình, hay bao nhiêu dặm tôi đã dùng để hát những bài hát tôi yêu thích trên radio.

Tôi tự hỏi có bao nhiêu dặm tôi lái xe cho tôi và bao nhiêu dặm tôi lái xe cho ai đó mà tôi quan tâm. Tôi tự hỏi có bao nhiêu dặm tôi băng qua ai đó trên phần đường tôi đang đi mà không dừng lại để giúp họ.

Tôi tự hỏi có bao nhiêu dặm tôi thắt dây an toàn và bao nhiêu dặm tôi đã đi mà buông tay ra khỏi tay lái.

Tôi tự hỏi có bao nhiêu dặm tôi đi một mình và bao nhiêu dặm tôi cười vang với bạn bè và gia đình ngồi đằng sau ghế.

… Tôi tự hỏi có bao nhiêu dặm tôi sẽ lái xe trước khi tôi biết mình đi đâu…


(Theo Semade)

KHX sưu tầm trên Internet 

wave...

Những cung đường núi rừng đầy cảm giác. Có thể so với đâu đó thì cua còn chưa được đậm. Nhưng những cung đường trải dài bên những con vực, vách núi... thưa thớt những mảnh nương, nhà sàn...
Tất cả, tất cả làm nên một Điện Biên hùng vĩ. Không phải là Pha Đin, mà là Tằng Quái. Thế đấy!!!

Thứ Hai, 3 tháng 9, 2012

Vô Đề


tôi vẫn nói
nhớ em như ngày nào
                            nhưng như những vì sao 
có ngày rồi cũng phải tắt
khi người ta yêu đâu phải khi nào cũng giáp mặt 
nhưng không gặp
                      đâu thể gọi là yêu
kiểu như cầu vồng
chỉ có sau mưa
                           nhưng đâu phải cứ mưa 
là sẽ có cầu vồng. 

ngược đường hai trái tim


với những câu thơ
tưởng là đơn giản
như những chiều chán ngán
lang thang bờ ao
tự tạo sóng bằng những cú ném
dù xa dù gần sóng vẫn cứ đến bờ...

và khi yêu
anh cứ ngỡ yêu đơn giản là nói những lời yêu thương
và quan tâm nhiều trong những chia sẻ 
nhưng anh biết chính bản thân anh đã lầm
không đơn giản là thế
nếu chỉ là sẻ chia, nếu thế
mình đã có nhau.
không ai có thể đổ lỗi cho ai
làm sao có thể kéo tay níu lại
chốn thị thành lắm nỗi chua cay
nhưng đầy cám dỗ...

anh chỉ mơ
gian nhà nhỏ bé
núi rừng hoang vu
và bằng chính đôi bàn tay lao động
mình sống
xa rời bon chen
xa rời lừa dối
xã hội
chỉ là con rối cho những kẻ hám tiền

cũng bởi thế
con đường mình chọn đã vô tình
đẩy ngược chiều đường đi hai trái tim
đã hóa vô hình..

Mưa...


em từng nói với tôi
cái sự khác biệt giữa những cơn mưa
của đêm và ngày

rằng mưa đêm như những bản nhạc mp3
không hình nhưng âm thanh rõ nét
còn ban ngày, mưa tắm ướt
cỏ lá, cành cây, bụi mờ
như những đường nét video

Thứ Ba, 28 tháng 8, 2012

đêm trăng chưa tròn....


1.
đêm nay trăng sáng vườn cà
làm sao để nhớ ngày xưa bây giờ
chỉ còn trong những giấc mơ
mà nghe, mà ngóng, mà chờ thôi em
thủa xưa, con phố lên đèn
bờ hồ lộng lẫy, dạo quen con đường
vai kề, tay nắm, tóc vương
mới nghe mà đã thân thương thế này...
còn gì cho đến hôm nay
ta xa nơi ấy, em còn thấy không
quá khứ dẫu rất huy hoàng
cũng không nối được một ngày bên nhau

thôi thì dẫu có đớn đau
mình anh nhìn lại miếng trầu đã khô
tìm chi lại những ước mơ
quên đi thề hứa, thế là hết đêm...

2.
ngồi mãi thôi đành viết
mấy câu nhảm nhí thôi
ví dụ như trăng sáng
chỉ để sáng mà thôi...

làm sao mà biết được,
trăng còn sáng nữa không
khi ngồi on phây búc
để đợi một người on...

ừ thì là nó ảo,
ừ thì ảo hơn mơ
nhưng cũng là nói chuyện
nhưng cũng là sẻ chia...

friends thì rất đông
nhưng dường như vắng lặng
hình ảnh on thân thuộc,
câu chát để bắt đầu....

nhưng đột ngột kết thúc
chỉ ở một cái like
hay comments cũng thế
dấu X chuột kích vào.....

Thứ Hai, 13 tháng 8, 2012

lấy bằng tốt nghiệp...


Vậy là 4 năm học cũng đã qua, bằng đã được trao. Cả lớp 43 con người cũng đã kết thúc những ngày tháng sinh viên tràn đầy những kỷ niệm. Và cũng là bước thêm một bước nữa trong cuộc đời của mỗi người. Bạn bè sau khi tốt nghiệp, ai ai cũng lo cho mình những công việc, lo cho tương lai của riêng từng người. Người thì về quê, kẻ ở lại Hà Nội lập nghiệp, người thì Nam tiến... mỗi người một sự lựa chọn. Ai cũng vậy, đằng sau 4 năm học sẽ là cả một vấn đề. Và tôi tin rằng sau này gặp lại, nếu có dịp, mong rằng ai cũng sẽ thành công, hay đơn giản là có một cuộc sống không quá khó khăn.... 

Chủ Nhật, 8 tháng 7, 2012

những ngày tôi sống xa Hà Nội



những ngày tôi sống xa Hà Nội 
xa tháng ngày sinh viên còn trọ học
 
xa những con đường lưng người nhễ nhại
 
chụp cảnh tắc đường cũng thành thú chơi.
 

những ngày tôi sống xa Hà Nội 
xa cả những buổi cà phê Cuối Ngõ 
quán bia Văn, lạnh cả những chiều mưa 
trà đá vỉa hè, dẫu bụng chẳng được no. 

những ngày tôi sống xa Hà Nội 
xa chiều nào, hồ Gươm gương cờ đỏ 
rạo rực lòng cùng dòng người hô vang, 
mà cờ ấy, cũng chỉ một sao vàng... 

những ngày tôi sống xa Hà Nội 
những ngày bình dị với quê hương 
cuốc vườn, chăm ao và thưởng thức 
ánh trăng tròn, cảnh hiếm gặp khi xưa....

KHX, 8.7.2012 

Thứ Ba, 3 tháng 7, 2012

Cây trong vườn: Cây Xoài

nhà mình có 1 cây xoài,quả ăn ngọt phết. mỗi tội ít quả thôi 

Chi Xoài (danh pháp khoa học: Mangifera) thuộc họ Đào lộn hột (Anacadiaceae)còn có tên gọi là quả sài, là những loài cây ăn quả vùng nhiệt đới.

Người ta không biết chính xác nguồn gốc của xoài, nhưng nhiều người tin là chúng có nguồn gốc ở Nam  Đông Nam Á, bao gồm miền đông Ấn Độ, Myanma, Bangladesh theo các mẫu hóa thạch được tìm thấy ở khu vực này có niên đại khoảng 25 tới 30 triệu năm trước.

Trong kinh Vệ Đà có chỉ dẫn tới xoài như là "thức ăn của các vị thần".

 

Lợi ích

 

Vỏ quả xoài chín cũng như quả xoài có tác dụng cầm máu tử cung, khai huyết, chảy máu ruột, dưới dạng cao lỏng với liều 10g cao lỏng cho vào 120ml nước rồi cứ cách một hay hai giờ cho uống một thìa cà phê.

Chữa đau răng, viêm lợi: Vỏ xoài phơi khô 3 phần, quả me 1 phần, quả bồ kết 1 phần. Tất cả sấy khô tán nhỏ, đắp vào nơi răng đau, lợi viêm đã rửa sạch.

Nhân xoài: được người Malaysia, Ấn Độ và Brazil dùng làm thuốc trị giun sán (liều 1,5 đến 2g sấy khô, tán bột); chữa chảy máu tử cung, trĩ; kiết lị.

Với bệnh kiết lị, nghiền 20 đến 25g nhân với 2 lít nước, nấu kỹ cho tới khi cạn còn hơn 1 lít thì lọc để bỏ bã, thêm vào nước lọc 300 - 400g đường và tiếp tục đun cho tới khi còn 1 lít. Mỗi ngày dùng hai hay ba lần, mỗi lần dùng 50 đến 60g thuốc chế như trên. Đây là công thức của người Philipin

Vỏ thân xoài (dùng tươi hoặc khô): Tươi thì giã vắt lấy nước, được dùng như vỏ quả, vỏ khô dưới dạng thuốc sắc được dùng chữa thấp khớp (đắp nóng bên ngoài), hoặc rửa khí hư bạch đới của phụ nữ. Tại miền Bắc Việt Nam, vỏ được dùng sắc uống chữa sốt hay chữa đau răng.

Nhựa vỏ cây xoài: có màu đen không mùi, vị đắng hắc, ra không khí đặc lại, hoà vào nước chanh dùng bôi trị ghẻ lở.

Lá xoài: được dùng tại một số vùng ở Ấn Độ để nuôi trâu bò nhưng lá già chứa một lượng nhỏ chất độc cho nên nếu trâu bò ăn lâu ngày có thể gây ngộ độc chết trâu bò.

 

KHX sưu tầm. 


--
01697719211
http://kienhoxuan.blogspot.com/

Thứ Hai, 2 tháng 7, 2012

Cây trong vườn: Cà phê: có thể bạn chưa biết ?


Trước hết cà phê có hai giống chính khác nhau là Robusta và Arabica. Rubusta, như cái tên nó thể hiện, rất là robust, tức là mạnh, là nhiều caffeine, là mất ngủ nhiều. Arabica thì trái lại, ít độc hại hơn, nhưng có nhiều hương thơm (aroma). Nghệ thuật sản xuất cafe bắt đầu từ việc lựa chọn hạt cà phê, và pha một tỷ lệ thích hợp giữa hai giống cafe này.

Thứ hai, hạt đã được chọn phải được rang như thế nào? Người Italy khi đi sang Trung Quốc, Việt Nam, nhìn thấy các ông "nông dân" tập tọng uống cafe rang cafe thì giơ hai tay lên trời mà kêu trời, kêu cha, kêu mẹ. Rang cafe trên chảo "quân dụng" nóng có rắc thêm ít bơ cho khỏi cháy thì aroma nó bay lên trời hết rồi, còn đâu cái vị ngon làm điên đảo nhân loại hàng bao nhiêu thế kỷ. Ở phương Tây, cà phê được rang trong nhà máy, bằng hệ thống toàn bộ kín khí cho đến khi hạt cafe được rang xong và đóng vào túi cũng hút chân không, nên hương vị nó còn giữ được.

Hạt rang xong, trộn xong vẫn chưa phải là hết. Cafe phải được xay cho đúng, không phải cho vào máy xay công nghiệp xay cho mịn là xong. Máy xay cafe xịn, riêng lưỡi dao đã đi vài trăm USD, và cứ 3 tháng lại phải thay một lần, lại phải vi chỉnh bằng cách xay, pha, uống thử dăm lần bảy lượt nữa. Tại sao vậy? Vì bột cafe nếu xay quá thô, thì vị cafe sẽ nhạt, nhưng nếu xay quá mịn thì vị cafe sẽ đắng, vì bị "cháy" trong khi pha. 

Pha cafe bằng phin kiểu mà người Việt Nam gọi là kiểu "Pháp" chỉ là cách pha cafe hạng 3 thôi, nó du nhập được sang Việt nam đơn giản vì nó dễ, không cần kỹ thuật gì cao, mà ai cũng "nhái" theo làm phin pha cafe cả bằng nhôm, bằng nhựa đều dùng được hết.

Cafe hạng nhất phải pha chén nào, xay cafe ngay chén đó. Máy nó pha bằng cách xả hơi nước qua bột cafe nén chặt. Vài mươi giây là xong, không đắng, không chua, không quá độc hại. Mà hương vị nó ngon vô cùng.

1. Arabica: là loại cafe hạt hơi dài, được trồng ở độ cao trên 600m, khí hậu mát mẻ, chỉ được trồng chủ yếu ở Braxin, và chiếm tới 2/3 lượng cafe hiện nay trên thế giới.
Cách chế biến mới là điểm tạo ra sự khác biệt giữa Arabica và Robusta. Quả Arabica được thu hoạch, rồi lên men (ngâm nước cho nở...) rồi rửa sạch rồi sấy. Chính vì thế, vị của Arabica hơi chua, và đây cũng được coi là 1 đặc điểm cảm quan của loại cafe này. Vì thế, nói đến "hậu vị" của cafe là có thật, nhưng không phải là vị chua, mà phải chuyển từ chua sang đắng (kiểu socola ý, sau khi nuốt mới là cafe ngon). Người ta thường ví vị chua đó giống như khi mình ăn chanh, sẽ thấy rất chua, nhưng lập tức thấy được vị đắng của vỏ. Cách cảm nhận vị chua của cafe cũng như vậy.

2. Robusta: hạt nhỏ hơn arabica, và được sấy trực tiếp, chứ không phải lên men, nên vị đắng chiếm chủ yếu, loại này uống phê hơn. Được trồng ở độ cao dưới 600m, khí hậu nhiệt đới, vì thế có mặt ở nhiều nước hơn (Vietnam chỉ trồng loại này), tổng lượng chỉ chiếm 1/3 lượng cafe tiêu thụ trên toàn thế giới.
Quan trọng đối với quá trình sản xuất cafe, tất nhiên cũng từ khâu trồng trọt, đất đai...  nhưng lúc chế biến thì là giai đoạn "rang". Nhiệt độ rang cafe phải đạt 230-240 độ C nhằm tạo các chất thơm, tạo màu (caramel hoá). Đối với Arabica, điều kiện rang không chặt chẽ như Robusta vì nó qua lên men, còn bao nhiêu tính chất cảm quan sau này đều nhờ vào quá trình này cả, nên luôn yêu cầu "rang trong điều kiện trên bề mặt thoáng" . Đúng là cần đủ kín để giữ mùi nhưng không có oxy thì làm sao mà tiến hành phản ứng oxy hoá được? Còn thiết bị rang thì thường hình tròn hoặc trụ nhằm tạo điều kiện đảo trộn đều và phân bố nhiệt tốt.

Còn khi pha cafe, nước là loại ít can-xi nhưng chỉ đun đến khi thấy sủi tăm (khoảng 90-95 độ là tốt nhất, vì nhiệt độ cao sẽ làm bay hơi nhanh và phá vỡ các tinh dầu thơm). Độ mịn của cafe cũng quan trọng nhưng tuỳ theo loại mà sẽ có yêu cầu khác nhau. Về bình pha, có nhiều loại lắm, không có cái nào giống phin cafe ở Vietnam cả, nhưng đa số cũng theo nguyên lý như vậy (nước ở trên, phần lọc và café ở giữa, rồi hứng café bên dưới) nhưng cũng có cái thì ngược lại (cafe ra ở bên trên, nước ở phía dưới). Còn thực tế, người ta đánh giá cafe pha bằng máy ở nước ngoài là đạt tiêu chuẩn vì cafe chỉ pha 1 lần, thời gian tiếp xúc giữa nước và cafe rất ngắn, nhưng vì dân Châu Âu đa số dùng Arabica nên cafe của họ nhạt và chua.
Khi pha, người ta thường pha chế theo tỷ lệ khác nhau để tạo ra "hiệu quả" khác nhau, việc đánh giá cũng thay đổi theo từng người do tác dụng kích thích của cafe lên mỗi người là không giống nhau. Uống vài cốc cafe sẽ có tác dụng tốt, nhưng chỉ cần 10mg caffeine cũng gây chết người rồi. Uống cafe thì dùng thìa cũng được, cái chính là thời gian để cafe lưu trên lưỡi đủ để toàn bộ lưỡi cảm nhận được, còn không thì trước khi uống, phải cho đầu lưỡi vào cốc, rồi sau đó mới uống từng ngụm nhỏ.

KHX Sưu tầm

Chủ Nhật, 1 tháng 7, 2012

Cây trong vườn: Cây cà phê


Tự nhiên mình lại muốn tìm hiểu về các loài cây trong vườn nhà mình. Đầu tiên là cà phê, loài cây đã giúp cho nhà mình không còn đói nghèo nữa.
Sau là các loại cây rau, cỏ, củ, quả trong vườn nhà mình như: chuối, ngô, khoai, sắn, mướp, đay, muống, cà, hành, hẹ…. và rất nhiều nữa. Dần dần mình sẽ tìm thông tin về các loài cây, dù ít dù nhiều….
Và đây là loài cây đầu tiên: Cây cà phê.

Cây cà phê chè (Arabica)
Nhà mình trồng cà phê chè, vùng Tây Bắc nhà mình hợp với giống cà phê này hơn.

Cà phê chè là tên gọi theo tiếng Việt của loài cà phê có (tên khoa học là: coffea arabica) do loài cà phê này có lá nhỏ, cây thường để thấp giống cây chè một loài cây công nghiệp phổ biến ở Việt Nam.
 Hình ảnh mô tả cây cà phê chè

Hình dạng lá hoa hạt cà phê chè.

 
Đây là loài có giá trị kinh tế nhất trong số các loài cây cà phê. Cà phê chè chiếm 61% các sản phẩm cà phê toàn thế giới. Cà phê arabica còn được gọi là Brazilian Milds nếu nó đến từ Brasil, gọi là Colombian Milds nếu đến từ Colombia, và gọi là Other Milds nếu đến từ các nước khác. Qua đó có thể thấy Brasil và Colombia là hai nước xuất khẩu chính loại cà phê này, chất lượng cà phê của họ cũng được đánh giá cao nhất. Các nước xuất khẩu khác gồm có Ethiopia, Mexico, Guatemala, Honduras, Peru, Ấn Độ.
Cây cà phê arabica ưa sống ở vùng núi cao. Người ta thường trồng nó ở độ cao từ 1000-1500 m. Cây có tán lớn, màu xanh đậm, lá hình oval. Cây cà phê trưởng thành có thể cao từ 4-6 m, nếu để mọc hoang dã có thể cao đến 15 m. Quả hình bầu dục, mỗi quả chứa hai hạt cà phê.
Cà phê chè sau khi trồng khoảng 3 đến 4 năm thì có thể bắt đầu cho thu hoạch. Thường thì cà phê 25 tuổi đã được coi là già, không thu hoạch được nữa. Thực tế nó vẫn có thể tiếp tục sống thêm khoảng 70 năm. Cây cà phê arabica ưa thích nhiệt độ từ 16-25°C, lượng mưa khoảng trên 1000 mm.
Trên thị trường cà phê chè được đánh giá cao hơn cà phê vối (coffea canephora hay coffea robusta) vì có hương vị thơm ngon và chứa ít hàm lượng caffein hơn. Một bao cà phê chè (60 kg) thường có giá cao gấp 2 lần một bao cà phê vối. Việt Nam là nước xuất khẩu cà phê lớn thứ hai thế giới nhưng chủ yếu là cà phê vối. Năm 2005 dự kiến diện tích trồng cà phê chè mới đạt khoảng 10% tổng diện tích trồng cà phê cả nước (khoảng 40.000 ha/410.000 ha).
Lý do khó phát triển cà phê chè do độ cao ở Việt Nam không phù hợp, những vùng chuyên canh cà phê ở Việt Nam như Buôn Ma Thuột Đắk Lắk, Bảo Lộc Lâm Đồng… đều chỉ có độ cao từ 500-1000m so với mực nước biển, loài cây này lại nhiều sâu bệnh hại nên không kinh tế bằng trồng cà phê vối nếu trồng ở Việt Nam.
 Nhưng ở vùng Tây Bắc, như các tỉnh Sơn La, Điện Biên thì cây cà phê chè hợp hơn cà phê vối. Và đưa lại hiệu quả kinh tế cao. 

KHX sưu tầm

Thứ Sáu, 29 tháng 6, 2012

2 đoạn thơ mới...

1. 


một thú vui tao nhã 
buông cần lúc chiều tà 
nhiều khi chẳng cần cá 
ngắm trời đất bao la 
có mây trời, ao nước, 
và rặng núi xa xa


2. 

 

bắt nắng về chơi 
vần mây, trêu gió 
chọt lét ông trời...


--
01697719211
http://kienhoxuan.blogspot.com/

Thứ Năm, 28 tháng 6, 2012

Góc nhìn cuộc sống: Sống thành công


Trong cuộc sống, bạn hãy nhớ những điều sau đây...


Chấp nhận: Hãy biết chấp nhận người khác, con người thật của họ và những lựa chọn của họ cho dù có khi bạn khó mà hiểu được niềm tin, động cơ hay hành động của họ.

Kết bạn: Hãy tạo ra một nhóm bạn có thể chia sẻ với mình những hy vọng, ước mơ, nỗi buồn và niềm vui sướng.

Niềm tin: Hãy tin tưởng vào chính mình, tin rằng mình sẽ thành công, hạnh phúc và những điều tốt đẹp sẽ đến với mình. Những rào chắn chỉ là những chướng ngại nhỏ trên đường và bạn sẽ vượt qua chúng thôi.

Khám phá: Hãy luôn tìm tòi, khám phá và thử nghiệm. Cuộc sống luôn có nhiều điều kỳ lạ. Mỗi khi bạn thử một cái gì đó mới mẻ, bạn sẽ nhận được thêm nhiều điều hay.

Tha thứ: Hãy tha thứ và quên đi những điều không hay. Sự giận dữ, thù hận chỉ làm lòng bạn thêm trĩu nặng và muộn phiền. Hãy để lòng mình rộng mở và nhớ rằng, ai cũng có thể mắc sai lầm.

Trưởng thành: Hãy để lại sau lưng những con điều không hay từ thời thơ ấu. Hiện tại là ở đây và tương lai là phía trước, hãy chỉ sống hết mình cho hôm nay mà thôi…

Hy vọng: Hãy hy vọng vào những điều tốt đẹp nhất và đừng bao giờ quên rằng bất cứ điều tốt đẹp nào cũng có thể đến với bạn, miễn là bạn luôn sống và cố gắng hết sức mình.

Bỏ qua: Hãy bỏ qua những suy nghĩ tiêu cực trong đầu bạn. Thay vào đó, hãy tập trung vào mục đích chính của mình và hãy nghĩ đến những điều tốt đẹp.

Tiến lên: Hãy mở ra những cuộc hành trình mới, những cuộc thử thách mới bằng cách luôn khát vọng vươn lên, và mở rộng lòng mình. Cố gắng học một cái gì đó mới mẻ mỗi ngày và bạn sẽ trưởng thành hơn.

Chờ đợi: Hãy kiên nhẫn, bạn phải biết rằng dù cho sự việc tệ đến thế nào đi nữa thì nó rồi cũng sẽ tốt hơn thôi. Hơi ấm của mùa xuân luôn đến sau mùa đông khắc nghiệt nhất.

Yêu thương: Hãy để tình yêu lấp đầy trái tim bạn. Khi sự căm ghét ngự trị trong tim thì chẳng còn chỗ cho bất kì thứ gì khác, nhưng nếu có tình yêu hiện diện ở đó, bạn sẽ nhận ra rằng niềm hạnh phúc, niềm vui, thành công đều ở cả nơi đây.

Quản lý: Hãy quản lí thời gian và chi tiêu của mình một cách khôn ngoan, bạn sẽ ít bị căng thẳng, lo lắng. Như vậy, bạn có thể tập trung vào những việc quan trọng hơn trong cuộc sống của mình.

Chú ý: Đừng bao giờ phớt lờ những người bệnh tật, đang tuyệt vọng, yêu đuối hay đau đớn đáng thương. Hãy giúp đỡ khi có thể và luôn luôn giúp bằng lòng tử tế và sự hiểu biết của mình.

Đón nhận: Hãy mở mắt nhìn và đón nhận tất cả vẻ đẹp xung quanh bạn. Thậm chí ngay cả vào thời điểm khó khăn nhất cũng còn nhiều thứ khiến bạn phải mỉm cười, và mang ơn.

Đùa vui: Đừng bao giờ quên đùa vui khi làm vịêc, thành công chẳng có ý nghĩa gì nếu không có tiếng cười và niềm vui sướng.

Đặt câu hỏi: Hãy luôn luôn đặt nhiều câu hỏi vì bạn có mặt ở đây, trong cuộc sống này, là để học hỏi, để tìm hiểu cuộc sống và học cách sống.

Thư giãn: Đừng để sự lo lắng và căng thẳng chiếm lĩnh cuộc đời bạn và hãy nhớ rằng cuối cùng mọi việc luôn luôn có cách giải quyết.

Chia sẻ: Hãy chia sẻ tài năng, kỹ năng, kiến thức và thời gian của bạn với người khác. Mọi thứ bạn đầu tư vào người khác sẽ quay về với bạn gấp nhiều lần hơn thế.

Cô gắng: Hãy cố gắng, cố gắng không ngừng. Thậm chí ngay cả khi ước mơ của bạn dường như không thể thực hiện được thì bạn cũng cứ thử xem sao. Bạn sẽ kinh ngạc trước những gì bạn có thể đạt được.

Sử dụng: Hãy sử dụng năng khiếu của bạn theo khả năng tốt nhất. Tài năng bị lãng phí chẳng có giá trị gì, tài năng được sử dụng sẽ mang đến nhiều phần thưởng bất ngờ.

Đánh giá: Hãy quí trọng bạn bè và thành viên trong gia đình, những người đã ủng hộ và động viên bạn và nhớ rằng, hãy sẵn lòng giúp họ.

Làm việc: Hãy làm việc chăm chỉ mỗi ngày để trở thành con người tốt nhất mà bạn có thể, nhưng đừng bao giờ cảm thấy bản thân mình tội lỗi nếu bạn gặp thất bại hay lỗi lầm. Mỗi lần mặt trời mọc báo hiệu một ngày mới đều cho bạn cơ hội thứ hai.

Nhìn và lắng nghe: Hãy nhìn sâu vào lòng những người xung quanh bạn và lắng nghe họ nói, bạn sẽ thấy những điều tốt đẹp hiện hữu nơi họ.

Bay đi: Hãy bay đến những miền hạnh phúc khi những kỉ niệm buồn hay nỗi buồn bắt đầu… ngẩng cái đầu xấu xí của nó lên. Đừng để điều gì can thiệp vào mục tiêu cuộc đời của bạn. Thay vào đó, bạn hãy tập trung vào công việc, ước mơ của mình và nghĩ về một ngày mai tươi đẹp hơn...

KHX sưu tầm 

Thứ Tư, 27 tháng 6, 2012

Góc nhìn cuộc sống: Ba cây cổ thụ



Ở một khu rừng nọ có ba cây cổ thụ đang bàn luận về tương lai. Cây thứ nhất nói: "Một ngày nào đó tôi muốn được trở thành chiếc hộp đựng châu báu với hình dáng lộng lẫy". Cây thứ hai nói: "Tôi muốn trở thành con thuyền to lớn. Tôi sẽ chở đức vua và hòang hậu đi khắp thế giới". Và cây thứ ba: "Tôi muốn vươn dài để trở thành cây to lớn nhất trong khu rừng này. Mọi người nhìn lên đồi sẽ thấy tôi vươn xa, chạm đến bầu trời".

Một vài năm sau đó một nhóm người đặt chân đến khu rừng và cưa những thân cây. Cả ba đều mỉm cười hạnh phúc vì tin mong ước của mình sẽ thành hiện thực.

Khi cây đầu tiên được bán cho một chủ trại mộc, nó được tạo thành máng đựng thức ăn gia súc và đặt trong kho thóc phủ lên bởi một lớp cỏ. Cây thứ hai được bán cho một thợ đóng thuyền đóng thành một chiếc thuyền nhỏ để câu cá. Cây thứ ba bị chặt thành từng khúc và quẳng lại trong bóng đêm. Đây chẳng phải là những điều mà chúng hằng mong đợi.

Một ngày nọ, một cặp vợ chồng đến kho thóc. Người vợ đã đến kỳ sinh nở, người chồng hy vọng tìm được một chiếc nôi cho đứa bé và máng cỏ đã trở thành chỗ ở ấm áp cho em. Cây thứ nhất cảm nhận cảm nhận được sự quan trọng của nó và hiểu rằng mình đang che chở một sinh linh bé nhỏ.

Vài năm sau, một nhóm người đi đánh cá trên chiếc thuyền của cây thứ hai gặp phải một trận bão lớn. Những người trên thuyền đã rất mệt mỏi, nhưng cây thứ hai biết rằng nó có đủ sự vững chãi để giữ an toàn và sự bình yên cho chủ nhân. Với cây thứ ba, một ngày, có ai đó đã đến và nhặt những khúc gỗ. Trên đỉnh đồi, nó được đóng thành một hàng rào ngăn chặn thú dữ. Khi ánh mặt trời vừa ló dạng, cây thứ ba nhận ra rằng nó có đủ sức mạnh để đứng vững trên đỉnh đồi này.

Khi sự việc xảy ra không theo như ý muốn, đừng tuyệt vọng vì mọi việc diễn ra đều có chủ đích. Cả ba cây cổ thụ đều thực hiện được những ước mơ của mình, dù cách thức để đạt đến đích cuối cùng không như mong đợi. Cuộc sống sẽ không phụ những ai có lòng.

KHX sưu tầm. 

Thứ Ba, 26 tháng 6, 2012

Nhớ Hà Nội lắm rồi...

Những ngày tôi còn sống ở hà nội

Là những ngày tôi sống với chật chội

Bao bộn bề bon chen trên đường phố

Bước chân đi mà không thể vội…

 

Hà nội đó, là tôi ngày trở về

Như để sống với những cơn mê

Những chiều lang bạt với cà phê

Để Đêm đêm mê mải với vỉa hè…

 

Những ngày hà nội sẽ đi xa

Căn phòng nhỏ, chục thằng lăn lóc

Sống về đêm, để trằn trọc bây giờ

Những ngày hà nội sẽ đi xa.

 

Rồi quá khứ sẽ làm ta nhung nhớ

Bao nụ cười, kỷ niệm, thời gian

Giận hờn kia, phút chốc là niềm nhớ

Là nụ cười nếu gặp lại mai sau…

 

Ôi! Quán bia này, quen thuộc, nếu một ngày

Gặp lại nhau, dzô to mà thèm khát

Được cụng với nhau, được cạn chén rượu đầy

 


--
01697719211
http://kienhoxuan.blogspot.com/

Thứ Sáu, 15 tháng 6, 2012

Về quê ngoại ở HẢI SƠN - HẢI HẬU

ồ há há... lần đầu tiên thấy biển khơi, rộng lắm... nhưng cái chỗ này nước biển nó đục và "chả có rì vui". Cách đó mấy cây là Quất Lâm tự và hải thịnh đường, có thể mh sẽ qua đó, 1 trong 2 hoặc cả 2 càng hay.... mà đã đi là có ảnh... 
chợ ở đây thường chỉ họp chiều, chủ yếu là đợi  đồ biển về bán; nhà thờ rất to và đẹp, mỗi họ có 1 cái... 
có ảnh đấy, mh post lên rùi. đấy là quê ngoại mh, quê của bà ngoại. mh` về lần này, chẳng biết có về nữa ko... 
nhiều điều khiến mún hát bài "KHÓ" của N.C... hè hè... 

ĐI HẢI HẬU - NAM ĐỊNH






Thứ Tư, 13 tháng 6, 2012

ngày 13-6-2012

Hôm nay mình đã xuống Hà Nội rồi. Lát nữa sẽ đi Hải Hậu - Nam Định. chắc phải 10 ngày nữa mình mới về Điện Biên được....
Ra quán cơm ăn mà đắt quá... Chắc chắn là không bao giờ ăn gần bến xe nữa... tại  đứa em con nhà cậu cứ đòi vào ăn quán đấy... mình đã bảo là đừng vào rồi mà... trời ơi.... TIỀN!!!!!!!!!!!!!

Thứ Hai, 11 tháng 6, 2012


Đang mùa EURO, thức đêm xem bóng đá, sáng thì dậy muộn, trưa ăn xong lại ngủ.Nhưng vài hôm nữa mh lại phải về Nam Định cùng ông bà ngoại. Sau đó lên trường thi nốt cái kỹ năng mềm. Rồi mới về nhà được.
 Như vậy thì cũng phải qua 5-5 âm mh` mới về nhà được... Định rủ người bạn trên TPn về nhà mh` chơi vào dịp này. Nhưng phải đợi đến cuối tháng roài... 
hjx hjx... 

Chủ Nhật, 10 tháng 6, 2012

Góc nhìn cuộc sống: Sống có mục tiêu



Mục tiêu là thứ gì đó giúp chúng ta tồn tại và đi mãi trên những đoạn đường đời. Một khi chúng ta mất mục tiêu, mất phương hướng thì chúng ta trở nên bồn chồn, lo âu. Bạn có bao giờ để ý thấy bạn chỉ thật sự sung sướng hạnh phúc khi đang thực hiện một điều gì đó chứ không phải là khi bạn đã hoàn thành nó không?


"Đề ra mục tiêu là việc hiển nhiên con người phải làm". Chúng ta không thể sống mà không có mục tiêu hoặc ít nhất là không có trong một thời gian dài. Bạn nhất thiết phải có một mục tiêu nếu bây giờ bạn chưa đề ra cho mình một danh sách các mục tiêu cần phải thực hiện.

"Mục tiêu gì là không quan trọng, điều quan trọng là bạn phải có mục tiêu". Có người cứ tìm cách trì hoãn thực hiện những gì họ nghĩ là có liên quan đến cuộc đời họ. Họ không chắc mục tiêu họ đề ra là hoàn toàn có lợi cho họ hay không, và vì thế họ chẳng bao giờ làm được điều gì cả.

Ví dụ như bạn luôn mong muốn trở lại trường Đại học để học lấy mảnh bằng, thế nhưng bạn không chắc rằng mục tiêu này có hợp lý hay không. Và rồi bạn cứ chần chừ, cứ mong muốn, cứ tính toán như thế mãi. Hai mươi, ba mươi năm sau, khi bạn già rồi thì bạn vẫn còn lưỡng lự, mà thời gian thì hết mất rồi.

Bạn đã không thấy được rằng nếu bạn quyết định quay lại học, và rồi bạn thấy rằng điều đó không cần thiết với bạn nữa thì điều mà bạn có được là: bạn đã hiểu ra vấn đề. Bạn đã biết rõ hơn rằng việc gì sẽ có lợi hay không có lợi cho bạn. Những người thành công là những người cho rằng "Thất bại là mẹ của thành công"; những người không thành công lại là những người cho rằng "Thất bại làm cho ta thêm nhụt chí".

Như ví dụ ở trên, khi bạn quay trở lại trường Đại học để học tiếp thì đích đến là mảnh bằng Đại học chẳng phải là điều quan trọng nhất mà quan trọng hơn tất cả chính là đoạn đường mà bạn đã đi qua. Một quãng thời gian mà bạn sẽ gặp gỡ thêm được nhiều người, tiếp xúc với nhiều người, học hỏi thêm nhiều điều, hiểu rõ bản thân mình hơn và có thêm nhiều kinh nghiệm.

Nếu như bạn định đi bộ vượt qua Châu Âu hoặc tạo một chiếc xe thể thao đời mới nhất, hay bắt đầu lập một công ty kinh doanh thì điều quan trọng không phải là việc đi bộ, chiếc xe hơi hay công ty kinh doanh mà là bạn phải trở thành một người như thế nào để đạt được mục tiêu đó.

Trong quá trình đi đến mục tiêu, bạn dần dần trở nên can đảm hơn, quyết đoán hơn, phát huy được những thế mạnh của mình, hiểu được nguyên tắc của bản thân, biết chịu đựng hơn, tự tin hơn,…

Những gì bạn thu nhặt được trong quá trình theo đuổi mục tiêu sẽ giúp bạn xem xét việc "Bạn sẽ trở nên như thế nào?".

Khi bạn bắt đầu thực hiện mục tiêu thì bạn nên nhớ một điều là không phải mọi việc đều xảy ra một cách suôn sẻ. Mục tiêu nào cũng đầy trở ngại khó khăn.



Khi thủy triều dâng lên, nó dâng lên một chút và rút xuống một chút, và nó dần dần dâng lên theo một lộ trình như vậy. Khi một cái cây phát triển, lá rụng đi một ít và lá mới mọc ra nhiều hơn và kết quả là cây dần dần lớn hơn, to ra… Các sự vật diễn biến, phát triển trên hành tinh này đều theo một đồ thị gấp khúc đi lên, là một tiến trình bất di bất dịch.

Ví dụ như bạn bắt đầu một chương trình giảm cân và có lúc thấy mình có lúc giảm cân, có lúc lại tăng cân, thế là bạn cho rằng việc giảm cân khó mà thực hiện được, và thế là bạn đành chấp nhận mình là một người… hơi bị tròn trịa. Hoặc như bạn bắt đầu một kế hoạch tiết kiệm tiền, và sau vài lần chi tiêu ngoài dự tính, bạn thấy không thể tiết kiệm được và dẹp luôn chuyện sống cần kiệm.

Hãy nhớ rằng, những người thành công không hẳn là những người thông minh kiệt xuất. Đơn giản là họ nắm bắt được quy luật phát triển của sự vật và nhận thấy rằng sự phát triển của họ phải tuân theo quy luật của các sự vật diễn ra xung quanh họ. Họ thấy rằng người ta đạt được đến mục tiêu bằng một quá trình điều chỉnh liên tục. Chúng ta đi sai đường (lệch hướng) thì điều chỉnh lại cho đúng hướng, điều chỉnh, điều chỉnh, và điều chỉnh.


"Hãy viết ra mục tiêu của chính mình".
 
Có một điều mà bạn cần làm khi đề ra mục tiêu cho mình là hãy viết ra mục tiêu của mình.

Bạn hãy bỏ đi suy nghĩ "Tất cả mục tiêu đều nằm trong đầu tôi, và cứ thế mà làm thôi" mà lấy ra một tờ giấy, cây viết và làm cho mình một bảng danh sách những mục tiêu cần thực hiện. Bảng danh sách chẳng phải là việc duy nhất cần làm để đạt đến mục tiêu, nhưng có nó sẽ giúp ta định ra hướng đi để đạt được mục tiêu mà chúng ta muốn trong cuộc sống. 

Mục tiêu là cỗ xe chuyên chở chúng ta qua những đoạn đường chứa nhiều khó khăn thử thách, mà qua đó ta trưởng thành hơn. Chúng ta cần phải có mục tiêu không phải vì kết quả cuối cùng mà ta đạt được mà vì những gì thu nhặt được trong quá trình thực hiện mục tiêu đó.



Dựa theo Đời thay đổi khi chúng ta thay đổi.
Tựa gốc: Being Happy! của Andrew Matthews.

KHX sưu tầm.