Một gian nhà trống vắng, chỉ còn lại hai bóng người vào ra. Đàn con thơ ngày nào đã lớn, chúng đã cất cánh bay theo cuộc đời.Đợi chờ gì khi chúng là niềm hy vọng, niềm tự hào của cả một gian nhà. Ta sống là để đền đáp niềm tự hào ấy. Ta sống là để báo công sinh thành, dưỡng dục của mẹ cha. Để không còn nữa cảnh hai người đơn độc trong căn nhà nhỏ. Ta Sẽ Trở Về !
Điện Biên _ Niềm Kiêu Hãnh Thế Gian.

Thứ Ba, 10 tháng 4, 2012

Giá trị tình yêu ...



Ai cũng có một lần rung động
Ai cũng có một mối duyên đầu
Nhưng sự đời vẫn thường làm dang dở
Để muộn phiền những chuyện không đâu.

Vẫn biết tình yêu là đáng quý
Mất đi rồi ta mới biết một điều
Giá trị tình yêu là ở đấy
Không dễ dàng lấy được người mình yêu. 

Học cách chấp nhận, học cách sống
Dẫu muộn phiền chẳng níu được tình yêu
Chỉ làm ta sống vì quá khứ
Kém đi nhiều, cơ hội của nay mai.

KHX, 10/4/2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét