Một gian nhà trống vắng, chỉ còn lại hai bóng người vào ra. Đàn con thơ ngày nào đã lớn, chúng đã cất cánh bay theo cuộc đời.Đợi chờ gì khi chúng là niềm hy vọng, niềm tự hào của cả một gian nhà. Ta sống là để đền đáp niềm tự hào ấy. Ta sống là để báo công sinh thành, dưỡng dục của mẹ cha. Để không còn nữa cảnh hai người đơn độc trong căn nhà nhỏ. Ta Sẽ Trở Về !
Điện Biên _ Niềm Kiêu Hãnh Thế Gian.

Thứ Năm, 25 tháng 8, 2011

khoảng trống trong anh

19-8-2011

Gió lại thổi trong màn đêm khuya lạnh
Tưởng thổi về đây giấc say nồng 
Nhưng đâu ngờ là cơn ác mộng
Làm ùa về khoảng trống trong anh.

Khoảng trống ấy những tưởng đã lấp đầy,
Nhưng đâu ngờ chỉ là bong bóng
Cứ phồng lên trong trăm ngàn nỗi nhớ
Giờ đã vỡ, bỏ lại khoảng trống mong manh.

Anh vẫn biết khoảng trống trong anh,
Không bao giờ có thể lấp đầy
Nhưng vơi bớt, anh mong là sẽ được
Nếu một ngày em trở lại bên anh. 

Vẫn biết rằng có một khoảng trống trong trái tim không thể lấp đầy. Em ra đi để lại nơi đây những kỷ niệm, những phút giận hờn, yêu thương. Dẫu vẫn biết duyên số chúng mình không đến được với nhau. Có chia ly, có buồn đau thì mới là cuộc sống. Đâu cứ phải cuộc sống là cứ phái hạnh phúc, vui sướng đâu. Đơn giản nó giống như đồng xu vậy, phải có hai mặt. Ta phải biết chấp nhận, vượt qua nỗi đau đó, để sống tốt hơn. 

1 nhận xét:

  1. em có nhớ không khi gió đông về
    vòng tay xiết anh bên người ấm áp!
    em có nhớ không mối tình nồng ấm
    để lại mình anh một khoảng trống không!

    Trả lờiXóa