Tường nhà thấm đẫm mồ hôi
Rơi từng giọt, lăn từng vòng
Cuộc đời chôn mãi, vùi chôn mãi
Thấm dần như khí ẩm chiều nay...
Em đi đâu, đi về bên ấy
Lẽ tự nhiên qua phố vắng đầy tràn...
Tôi có được như từng hơi nước thấm
qua được bức tường, qua được vách ngăn này,
Trái tim em, kiêu sa và trinh trắng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét