Một gian nhà trống vắng, chỉ còn lại hai bóng người vào ra. Đàn con thơ ngày nào đã lớn, chúng đã cất cánh bay theo cuộc đời.Đợi chờ gì khi chúng là niềm hy vọng, niềm tự hào của cả một gian nhà. Ta sống là để đền đáp niềm tự hào ấy. Ta sống là để báo công sinh thành, dưỡng dục của mẹ cha. Để không còn nữa cảnh hai người đơn độc trong căn nhà nhỏ. Ta Sẽ Trở Về !
Điện Biên _ Niềm Kiêu Hãnh Thế Gian.

Thứ Bảy, 24 tháng 12, 2011

Nắng và mưa



ở rất gần mà cũng rất đỗi xa
có bao giờ cuộc gặp nắng và mưa
đủ để thấy yêu thương về trong mắt,
thấy cần có nhau không thể xa.

Nhưng có đấy, vẫn xa nhau ngày tháng
Vẫn gặp nhau giữa khoảng trời mưa nắng,
Để thênh thang trên cầu vồng tình yêu
Lung linh màu sắc dệt thêu đời.

ở rất xa những cũng quá đỗi gần
những giận hờn, nếu có, những ngày
mưa có khóc, nắng chan hòa sưởi ấm,
chỉ cần mưa hạnh phúc với mây đen. 

KHX. 

1 nhận xét:

  1. MƯA ĐÊM

    Điện Biên lạnh đêm qua mưa bất chợt
    Thẫm gò má xuân, thẫm cả trời đêm
    Đôi má xuân bỗng trở nên héo úa
    Sắc xuân phai theo mưa lạnh tràn về.

    Đôi mi khép mời cơn say kéo đến
    Nhưng tâm trí cứ mãi hoài lang thang
    Phiêu lưu tìm một áng mây hờ hững
    Để mong thấy ánh cầu vồng sau mưa.

    Nhưng em ơi mặt trời đâu đã rạng
    Cầu vồng đêm liệu có thực bao giờ?
    Em cứ đi, cứ tìm và cứ kiếm
    Điều không thật đừng hy vọng em ơi!

    Cầu vồng đêm có lẽ chỉ trong mơ
    Nhưng đêm mơ giấc ngủ tròn không đến,
    Đôi mi khép đếm cơn say sao khó
    Tâm trí kia cứ mãi hoài lang thang!

    8/1/2012
    Ngọc Bích

    Trả lờiXóa