Trong bản Tuyên
ngôn độc lập mà Bác Hồ vĩ đại của chúng ta đã đọc trước toàn thể nhân dân có đoạn:
"Tất cả mọi người đều
sinh ra có quyền bình đẳng. Tạo hoá cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm
được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh
phúc". Mà để sống thì người
ta phải ăn, phải uống, phải … đấy là những nhu cầu căn bản của con người. Và
hôm nay chúng ta sẽ nói đến ăn uống. Tức là nói đến những bữa ăn hàng ngày của
chúng ta, chứ không phải là những nghệ thuật nấu ăn ngon như ở các nhà hàng vô
số sao hay như những bữa ăn ngàn đô mà giai cấp công nhân chúng ta vẫn hay ăn để
rồi vô viện vì ngộ độc thực phẩm.
Tự cổ
chí kim, các vua chúa vẫn luôn luôn mong muốn được trường sinh bất tử, ấy vậy
mà các vị vua vẫn chết sớm vì bệnh tật, dù cho được ăn toàn cao lương mỹ vị. Thế
nên cái quan niệm ăn uống bổ dưỡng xưa kia cần phải được xét lại, dưới góc độ
khoa học hiện đại bây giờ.
Tất
nhiên, những thực phẩm mà Nô bi nhắc ở đây là rau củ, là thịt cá. Xét về các
nhóm thức ăn như tinh bột, đạm, chất béo, rau củ quả thì cho vitamin và chất
xơ. Đạm (ý nói là mấy loại đạm động vật) càng nhiều thì cơ thể càng dễ bệnh, mà
béo phì hay gout (gút) là chứng bệnh rất phổ biến hiện nay. Cho nên ta càng ăn
ít chất đạm thì càng tốt. Cho nên, những thứ thịt như bò, dê, lợn, chó thì nên
hạn chế dần, ăn ít đi. Tuần chỉ nên dăm ba bữa thôi. Những thứ như cá, rau củ
quả, đỗ đậu gì đấy thì nên ăn nhiều vào. Thế mới tốt lên được. Vậy nên đừng tưởng
người ta cho mình ăn nhiều thịt là người ta quý mình, đôi khi có ý cả đấy.
Chúng
ta nên ăn những thực phẩm do con người chăn nuôi, trồng được. Như rau cỏ trong
vườn nhà, chứ đừng vào rừng vặt cây hoang dã về ăn… chả mấy chốc mà trụi cả rừng
cây. Cũng như vậy, những vật nuôi (hay còn gọi là thú cưng) thì thôi không nên
ăn nữa. Chó, mèo đều là bạn của ta, ta không nên ăn thịt những người bạn của
mình. Động vật hoang dã cũng không nên thịt chúng, cái gì của tự nhiên thì hãy
trả nó về với tự nhiên. Ví như hươu, nai, cá sấu gì đấy chả hạn, nếu nuôi được
thì hãy thịt, đừng bẫy với săn bắn làm gì. Bởi khi chúng ta tàn phá thiên
nhiên, thì có nghĩa là chúng ta đang tự tàn phá chính môi trường sống của chính
mình.
Người
phương Tây, trong nhà thường có tủ rượu và tủ sách. Nhưng thường là rượu trắng
lên men, hoặc ngâm hoa quả. Cũng đừng có uống rượu ngâm động vật, nó cũng không
tốt tẹo nào cả, không như chúng ta vẫn nghĩ về nó đâu. Còn nữa, đó là tiết
canh. Nô bi cũng từng chiến những món tiết canh, cơ man nào là vịt, ngan, lợn,
gà… Nhưng với tình hình thế giới à lộn, tình hình chăn nuôi dùng nhiều chất hóa
học như hiện nay, vi khuẩn và đồng bọn của chúng sinh sôi nảy nở quá nhiều.
Chúng ta nên dừng lại món tiết canh ở đây được rồi.
Nội tạng
động vật nói chung thì cũng không nên ăn nhiều. Nô bi có một người bà con bán
thịt heo trong Sài Gòn (tức Thành phố Hồ Chí Minh bây giờ) có cho biết là người
Hoa họ làm ba toa (thịt lợn bán) trong đó, họ không có lấy đầu và nội tạng. Họ
chỉ bán thịt thôi. Âu vậy cũng có lý, bởi bộ lòng đó chưa toàn chất thải, nhất
là với những thức ăn chăn nuôi bây giờ, nó cũng chả sạch sẽ gì nữa. Cũng nên
bơn bớt ăn đi thôi.
Cứ
tóm gọn lại là như thế này, bây giờ chúng ta cứ nên ăn rau củ quả, cá các kiểu
cộng với thể dục thể thao một tý. Xong rồi các bạn có thấy cuộc đời nó mới tươi
roi rói được.
nghe như đọc tonny buổi sáng ((=
Trả lờiXóathì cái ý tưởng nó cũng ở đấy, thêm thắt tý cho vui thôi
Xóađề nghị xin cấp bản quyền cho t đi
Trả lờiXóathì m lấy được cái gì thì m cứ lấy, t có kiện m đâu mà lo
Trả lờiXóa